Kỷ niệm ùa về theo cánh lá rơi
Xôn xao gọi những mùa thu bối rối
Trời xanh lắm tà áo ai đứng đợi
Bên Giảng đường tím những bâng khuâng.
Chân bước theo năm tháng gieo vần
Lần trở lại bao mùa đông trút lá
Khúc hát đôi mươi cháy bùng nắng hạ
Hạt sương rơi trên mí mắt em cười.
Ta bồi hồi ký ức quá xa xôi
Làn áo mỏng những về đêm rét lạ
Cơm sinh viên vương trên dòng chữ ngả
Mong manh chiều em hát ước mơ xanh.
Ai đã đi qua năm tháng trong lành
Hương ngào ngạt sân trường xưa vẫy gọi
Dẫu chỉ có đôi lần xuân áo mới
Vẫn dạt dào lưu luyến thuở Sinh viên ...!
Ghế đá chẳng ai ngồi chỉ thấy lá vàng rơi
Trả lờiXóaHọ nghỉ hè chăng? Hay họ chê chỗ vắng?
..... Chọn hình khác vui hơn chút đi M.Anh!
Người làm sao của chiêm bao làm vậy !
Trả lờiXóaChắc là . . . ấy đây
Mai Anh ơi !
Trả lờiXóaSao cảm xúc thế , không hiểu sao mỗi khi đọc bài này mình ghét cậu ghê