Có một ngày, mình bỗng nhận thấy rằng, giờ đây, và cũng đã từ rất lâu rồi, từ khi chúng mình bước chân rời khỏi mái trường Đại học Dược khoa thân thương, cũng là lúc mà không phải bất cứ khi nào muốn đến trường là chúng ta có thể đến được! Ko còn nữa những ngày tung tăng ở bất cứ nơi nào trong ngôi trường cổ kính ấy! Nào đâu Khu vườn thực vật xanh mát? Nào đâu Thư viện đầy những sách bổ ích nhưng "khô khan" ngành Dược của chúng ta? Nào đâu những Giảng đường thật đẹp với những tên gọi giản đơn thôi? Chúng ta tự hào trường Dược là một trong những trường Đại học đẹp nhất Việt Nam, được thừa hưởng kiến trúc tuyệt mỹ của Pháp để lại. Và cứ miên man trong dòng suy nghĩ ấy, mình đã viết nên bài thơ với tựa đề theo đúng cảm xúc. Bài thơ này có những nét mộc mạc, chân chất, nhưng là tình cảm của mình, hôm nay xin post lên đây, mong các bạn đừng cười nhé!
Thân ái và nhớ các bạn thật nhiều!
Mai Anh, A1 K36.
NHỚ TRƯỜNG XƯA
Em nhớ lại những ngày xa xưa ấy
Có một thời tuổi trẻ say mê
Khi anh hát khúc tình ca đồng đội
Em thơ ngây gom sấu rụng sau hè ...
Tăng Bạt Hổ con đường tới lớp
Cư xá chiều bát đĩa gõ leng keng
Dốc Thọ Lão kìa ai đùa ríu rít
Để đông về quên lạnh ở ngoài hiên.
Sân trường rộng trải vàng sắc nắng
Áo blu trắng những ước mơ
Anh viết báo tình yêu nghề dược sĩ
Em bỗng cười khúc khích một ý thơ
Giảng đường lớn vọng vang lời thầy giảng
Thí nghiệm hoài vẫn lóng ngóng tập pha
Sáng Hóa lý, chiều ra vườn Dược liệu
Biết bao giờ kỷ niệm mới phôi pha...
Mái trường ơi một thời yêu dấu!
Đã xa rồi trong ký ức thiên thanh
Ra đi mãi chẳng thể nào trở lại
Nhặt lá vàng dệt những khát khao xanh ...
--------------------------------------------------------------------
Nhớ lại những năm tháng xa xưa đầy kỷ niệm,
bên mái trường ĐHDK cổ kính thân yêu!
Hà Nội, 11/2/2011.
Khi anh hát khúc tình ca đồng đội
Em thơ ngây gom sấu rụng sau hè ...
Tăng Bạt Hổ con đường tới lớp
Cư xá chiều bát đĩa gõ leng keng
Dốc Thọ Lão kìa ai đùa ríu rít
Để đông về quên lạnh ở ngoài hiên.
Sân trường rộng trải vàng sắc nắng
Áo blu trắng những ước mơ
Anh viết báo tình yêu nghề dược sĩ
Em bỗng cười khúc khích một ý thơ
Giảng đường lớn vọng vang lời thầy giảng
Thí nghiệm hoài vẫn lóng ngóng tập pha
Sáng Hóa lý, chiều ra vườn Dược liệu
Biết bao giờ kỷ niệm mới phôi pha...
Mái trường ơi một thời yêu dấu!
Đã xa rồi trong ký ức thiên thanh
Ra đi mãi chẳng thể nào trở lại
Nhặt lá vàng dệt những khát khao xanh ...

--------------------------------------------------------------------
Nhớ lại những năm tháng xa xưa đầy kỷ niệm,
bên mái trường ĐHDK cổ kính thân yêu!
Hà Nội, 11/2/2011.
bài hay quá!
Trả lờiXóaĐọc bài nay mình mong họp khóa quá !
Trả lờiXóaCác bạn thân mến! Thật vui và cảm động khi thấy mọi người bắt đầu vào Blog Khóa! Mong các bạn vào nhiều hơn nữa và nhớ để lại tên nha!
Trả lờiXóaChúc mọi người luôn vui khỏe!
Tháng 9 đến rồi, trời đã chớm thu,
Trả lờiXóaK36 bận khai trường cho con, nên khung trời hơi vắng
Mong làm sao sau những ngày im lặng
Trời lại xanh trong và đầy tiếng nói cười!
Tháng 9 đến rồi, trời đã chớm thu,
Trả lờiXóaK36 bận khai trường cho con, nên khung trời hơi vắng
Mong làm sao sau những ngày im lặng
Trời lại xanh trong và đầy tiếng nói cười!
Nhà thơ của khóa mình ơi !
Trả lờiXóaMọi người đang mong em đó
Mùa thu ngày tựu trường mong đợi
Chờ vẫn thơ em ký ức xưa .
Nhà thơ của khóa mình ơi !
Trả lờiXóaMọi người đang mong em đó
Mùa thu ngày tựu trường mong đợi
Chờ vần thơ em ký ức xưa